Nhé Lâm?
– Em không sợ cả thành phố này dị nghị bà Hiệu trưởng già đi lấy học trò 16?
– Em đã bảo em dám đánh đổi hết để được làm người tình của anh. Sinh quay sang nhìn Dương, nó bất ngờ nhìn thấy gương mặt nghiêm nghị lạ thường của thằng bạn thân, đây là Dương mà nó biết sao?
“Kệ chúng nó!” Dương trầm giọng, dù sao hắn cũng là một tâm hồn 69 tuổi già cỗi, đâu dễ xao động như lũ trẻ mới dậy thì.
“Mấy con mê trai này có ngày tao chịch cho nát bướm!” Dương mắng thầm.
Lúc này thì giọng phũ nữ lại nói to: “Chuẩn bị khảo nghiệm, mời các thí sinh trật tự, gọi tên ai người đó lên.”
Tất cả cùng đưa mắt về phía quảng trường, bên cạnh tượng nữ thần Sinh Mệnh đã xuất hiện mấy cái bàn có vài người cả nam lẫn nữ đang ngồi nhìn về phía một vật trông y hệt cái cân sức khỏe, đứa nhóc đầu tiên tiến lên và được chỉ dẫn đứng lên cân, thanh đo chiều cao hạ xuống.
“Nguyễn Văng Miểng, cao 1m40, nặng 36kg…”
“Vãi cả khảo nghiệm tư chất!” Dương thốt lên,Tập thể hắn còn tưởng chỉ là đo chiều cao cân nặng thì cái cân chợt phát ra ánh sáng màu xanh lam.
Giọng nữ lại hô: “Tư chất linh lực màu Lam!”
“Là sao?” Dương hỏi thầm.
“Tư chất linh lực là khả năng phát triển linh lực, thông thường chia làm 6 cấp: Không Màu – Trắng – Lam – Lục – Vàng – Đỏ”. Mỗi cậu miên man với một ý nghĩ! Nội chỉ nhìn hai gót son của Loan trên hai chiếc guốc cao gót là lòng họ đã tái tê. Linh mò xuống dưới, nàng cũng lấy tay ve vuốt, nhưng táo tợn, nàng làn mò vào chỗ gốc cu, nơi hai bìu dái của tôi đang vỗ bành bạch vào bụng Huyền.